ƠN CÂU RÚT

 

 ƠN CÂU RÚT   

By Thảo Dân

 

      Trước hết con xin cáo lỗi với Cha Linh Hướng Đa Minh vì mạo phạm mượn chữ của Cha làm tiêu đề cho bài tâm sự hôm nay mà không thỉnh ý Cha trước, mong Cha thông cảm và ban cho hai chữ đại xá.

 

      Một sự trùng hợp khá thú vị và đầy ý nghĩa khi mà Giáo Hội Công Giáo khắp hoàn vũ đang sống tinh thần mùa Chay Thánh để chuẩn bị tâm hồn thật tốt, hầu đón nhận được nhiều hồng ân Chúa trong dịp đại lễ Phục Sinh sắp tới 2013 này, thì Chúa đã thương ban cho tôi được diễm phúc nếm thử hương vị ngọt ngào của ƠN CÂU RÚT. Cụm từ này thoạt nghe xem ra có phảng phất hàm chứa một điều gì đó không mấy dễ chịu, thoải mái, mang hơi hướng của một lối diễn tả khôi hài, bông đùa trước sự đau khổ, bất hạnh, mà thông thường người đời không ai mong muốn xảy đến cho mình. Tuy nhiên với niềm tin, lòng mến và sự cậy trông vào Thiên Chúa tốt lành thì người Kitô hữu nhận thức thật rõ ràng sự đau khổ, bất hạnh Thiên Chúa gửi đến cho chúng ta trong cuộc sống đích thực là một hồng ân quý giá vô cùng. Tại sao vậy? Có nghịch lý không? Có cường điệu không? Xin thưa: Không. Dứt khoát không. Bởi lẽ Chúa gửi thập giá đến cho chúng ta vác là chứng tỏ Ngài đang nhớ đến thân phận thấp hèn của ta, Ngài đang ở cận kề bên ta, Ngài đang khao khát, mong đợi ta hãy đến với Ngài, trở về cùng Ngài để được Ngài tuôn đổ hồng ân, lòng thương xót vô biên cho chúng ta, là những người con bé bỏng yêu thương của Chúa, như lòng Ngài hằng mong ước và tha thiết kêu mời: “Hỡi những ai đang nhọc nhằn và gánh nặng! Hãy đến cùng Ta. Ta sẽ cho nghỉ ngơi và bổ sức cho.” (Mt 11, 28).

 

      Thập giá Chúa gửi đến cho chúng ta thật sự là một hồng ân. Chỉ khi chúng ta vác “thập giá”, chúng ta phải đối diện với đau khổ, bất hạnh, chúng ta mới nhận thức đầy đủ được sự yếu đuối, sự hạn hẹp, sự mỏng dòn nơi con người phàm hèn của mình. Từ đó chúng ta mới thấy được rằng: Chúng ta cần đến Chúa biết chừng nào!  “Không có Thầy, các anh em chẳng làm nên chuyện gì” (Ga 15,5). Điều này giúp chúng ta trở nên khiêm tốn trước mặt Chúa và thêm lòng tin cậy vào Chúa nhiều hơn. Đó là điều mà Chúa luôn luôn mong muốn nơi mỗi chúng ta. Chúa từng dạy bảo chúng ta: “Các con hãy học cùng Thầy vì Thầy khiêm nhường trong lòng”. Chúa từng lên án những người kiêu ngạo, tự đắc, tự mãn “Kẻ nào đem mình lên thì sẽ bị hạ xuống, còn người khiêm tốn sẽ được nâng lên” (Lc 1, 49,53).

 

      Tóm lại “Thập Giá” Chúa gửi đến cho chúng ta thật sự là một hồng ân nếu chúng ta biết nhìn bằng con mắt đức tin. Vì lẽ khi ta gặp khó khăn, bế tắc trong cuộc sống, như bệnh hoạn, đau khổ, thất bại, chính là lúc thuận tiện nhất giúp chúng ta nghĩ đến Chúa, chạy lại cùng Chúa, tiếp cận và gắn bó với Chúa hơn bao giờ hết. Như vậy Thập Giá Chúa gởi đến cho chúng ta, đích thực là tấm lưới bảo vệ tuyệt vời để giữ chặt chúng ta lại không bị tuột khỏi vòng tay yêu thương của Chúa, mà rơi vào sự hư mất. “Thầy là cây nho, các con là cành. Cành nào tách rời khỏi cây sẽ khô héo và hư mất.” (Ga. 15,5).

 

      Thay lời kết luận tôi xin phép được giới thiệu mấy vần thơ không chuyên đã ngẫu hứng viết ra trong những ngày nằm viện điều trị chứng bệnh Tuyến tiền liệt có vấn đề, và cũng nhờ vậy mà cảm nghiệm được phần nào ý nghĩa và giá trị của ƠN CÂU RÚT mà Cha Linh Hướng Đa Minh đã có dịp chia sẻ với các anh chị em gia đình ATN trên tờ Nội San của gia đình mấy năm trước đây.

 

NẰM VIỆN

Đang mạnh khỏe, bệnh đâu ập tới

Nhập viện ngay, cấp cứu kịp thời

Ơn thiêng ban xuống từ trời

Gặp được Thầy giỏi bệnh thời lui ngay

Giờ đây đã an vui cuộc sống

Viết mấy lời tạ Đấng thương ban

Hồn an, xác mạnh vuông tròn.

                                                                                                                        Thảo Dân

                                                                                                         Tân Phú Mùa Chay 2013