kyuc
Ký ức hè về
Inh ỏi tiếng ve báo bãi trường
Vài dòng ghi vội gởi yêu thương
Trong veo sợi nắng chan hòa lớp
Thánh thót giọt mưa trắng mặt đường
Nuối tiếc thu về vàng lá rụng
Bâng khuâng hạ đến đậm tình vương
Chia tay kẻ trước người theo gót
Lần lượt tung bay khắp bốn phương.
Quỳnh Như 2010
Diễm tình ca
Tôi kiếm tìm người yêu diễm tình
Nụ cười tươi đẹp đôi môi xinh
Nhiệt tâm rao giảng lời chân lý
Khẩn thiết tuân hành phép tái sinh
Bẻ bánh chia phần nuôi kẻ đói
Xả thân hiến thịt dưỡng con mình
Rượu nho dâng tiến Vua Từ Ái
Sung mãn nhiệm màu trong Bánh Linh.
Quỳnh Như 2010
Đồng quê êm ả
Bềnh bồng kí ức mộng mơ nhiều
Lãng đãng mây theo gió bạt phiêu
Dõi mắt nhìn xem vài cánh bướm
Duỗi chân đưa đẩy những thân diều
Cánh đồng sau vụ bầu trời sáng
Mái lá ven sông thả khói chiều
Tí tách than hồng khoai chín tới
Mềm môi ngây ngất nếm hương yêu.
Quỳnh Như 2010
MẸ ĐỒNG CÔNG
Quẻ phúc đầu mùa Đức Nữ Trinh
Xin vâng Mẹ phục vụ nhân sinh
Lên đường thăm viếng mang theo Chúa
Loan báo tin mừng đấng cứu tinh
Lửa mến ủ mầm non ló rạng
Niềm tin nảy lộc mới bình minh
Trời cao nhớ lại lời giao ước
Đất trổ hoa Thiên Tử hạ mình.
Quỳnh Như 2010
EMMANUEL
Tin vui trời đất thắm duyên hồng
Các tổ phụ mong chờ đợi trông
Ánh sáng bừng lên trong bóng tối
Ngôi lời xuống thế giữa đêm đông
Vinh quang Thiên Chúa trên ngai cao
Chúc tụng Thánh danh ngự bệ rồng
Ngắm Ấu Nhi co ro lạnh lẽo
Cô đơn Mẹ bế ủ hương nồng.
Quỳnh Như 2010
Thiên Chúa sáng tạo
Tĩnh lặng không thời gian ẩn hình
Tình yêu sung mãn hóa nhân sinh
Hư vô chỉ thấy đầy mông muội
Hữu thể nhận ra rõ vóc mình
Thực tại phù hoa từ cát bụi
Siêu nhiên cảnh giới cõi thần linh
Bàn tay Chúa tác thành muôn vật
Tấu cách vô ngôn mãi nín thinh.
Quỳnh Như 2010
Mùa phượng đỏ
Tạm biệt thầy cô giáo mến thương
Chia tay háo hức vội lên đường
Mang theo lưu bút bao trăn trở
Để lại ân tình mấy vấn vương
Cánh phượng mong manh trời rực sáng
Thân diều mỏng mảnh gió du dương
Thu ơi tháng mấy thay màu áo
Để lá me bay trước cổng trường.
Khai trương-Sang ngang
Bình minh gọi nắng gió thênh thang
Áo mới ca lên khúc rộn ràng
Bướm trắng tung bay mùa phượng rũ
Ve sầu lặng tiếng trống trường vang
Ngày xanh lưu bút chưa khô mực
Kẻ ở người đi thật phũ phàng
Cuối hạ thu về ta đến lớp
Tầm xuân đã vội vã sang ngang.