xuan nhan ai

Xuân nhân ái

                                                       

Vòng tay mở rộng nở thêm hoa

Hạnh phúc an khang đến mọi nhà

Bác ái giao hòa nên nốt nhạc

Từ tâm hợp xướng khúc hoan ca

Tình thương nối kết mùa xuân lại

Bất hạnh san chia tiết hạ qua

Kỷ sửu tân niên nghênh lộc thọ

An – Tô- Ninh ướp mặn tình già.

 

Giáng sinh

 

Huyền sử đêm nay thật trữ tình

Trẻ thơ quà tặng lộc bình minh

Nữ tì hèn mọn nên cao phận

Trưởng tử quyền uy tự hạ mình

Máng cỏ đêm đông thêm lạnh lẽo

Hào quang rực sáng ánh lung linh

Ca vang nhạc Thánh trời hòa đất

Cùng hát lên mừng Chúa giáng sinh.

 

Mưa Đà Lạt

 

Buồn tênh Đà Lạt nghe mưa rơi

Xào xạc rừng thông gió khắp nơi

Trên phố vắng hoe người vãn cạnh

Vỉa hè thiếu bóng khách rong chơi

Giọt cà phê đắng chờ phin cạn

Chai rượu đế cay đợi cốc vơi

Nằm ngủ co ro trong khách sạn

Mền đơn lẻ bóng thiếu hơi người.

 

  Ru hạ

 

Bọ cạp tiễn xuân đầy sắc vàng

Hoa chùm rực rỡ đón hè sang

Bên đường phượng vĩ đọt non trĩu

Cạnh lối bằng lăng nụ tím mang

Gió hạ liêu xiêu lay lá biếc

Sương đêm lóng lánh phủ chồi xanh

Bâng khuâng giọng cuốc ru hồn hạ

Nhớ cánh diều rơi bãi cỏ hoang.

 

Cuộc đời Chúa cứu thế

 

Hãy mở lòng ra đón Chúa vào

Nhìn lên thánh giá ở trên cao

Dang tay cứu độ toàn nhân loại

Cúi mặt chữa lành kẻ khát khao

Chịu phép cắt bì huyết nhỏ giọt

Đóng đinh câu rút máu tuôn trào

Giáng sinh tử nạn đời hy tế

Chiến thắng khải hoàn sứ vụ trao.

 

Thương vợ

 

Đời phù du ẩn hiện như mơ

Chiếc lá rơi lòng ta thẫn thờ

Quấn quyện bên nhau tình đắm đuối

Cách chia ly tán vẫn vương tơ

Tạ từ bà xã lòng đau quặn

Vĩnh biệt phu nhân mắt lệ mờ

Bốn chục mùa ơn sâu nghĩa nặng

Thiên đàng em hưởng anh bơ vơ.

 

Vĩnh Biệt Yêu Thương

 

Trọn một đời xuân sống mặn mà

Tình nương miên viễn rẽ duyên ta

Trầm hương nghi ngút hồn bay bổng

Bạch lạp lung linh sáp chảy ra

Giọt lệ đoạn trường thương tiện nội

Vằnh khăn tang tóc khóc hiền thê

Bơ vơ con cháu chồng đơn lẻ

Vĩnh biệt dấu yêu ôi xót xa

 

Bon Sai

 

Biêng biếc thanh tao dáng dị thường

Trơ gan cùng tuế nguyệt phong sương

Thân như voi phục mươi cành bám

Gốc tựa hổ quỳ dăm rễ vương

Sắc sảo trao duyên nơi biệt thự

Kiêu kỳ gửi phận chốn công đường

Tinh tế góc hình nhờ cắt tỉa

Đơn diệu duyên thầm không sắc hương.